-‘๑’- Chào mừng bạn đến với Forum - Click vào đây để đăng ký ‘๑’-.
Chúa GIÊ SU dạy !


Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
News & Announcements
Tài khoản:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động: :: Quên mật khẩu
  • SVCG Thái Bình tại Nam Định
Top posters
232 Số bài - 35%
164 Số bài - 25%
83 Số bài - 13%
40 Số bài - 6%
34 Số bài - 5%
27 Số bài - 4%
22 Số bài - 3%
21 Số bài - 3%
17 Số bài - 3%
17 Số bài - 3%

Share
 

 Chúa GIÊ SU dạy !

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
anhem_hailua_nd
Quản trị viên
Quản trị viên
anhem_hailua_nd


Tổng số bài gửi : 232
Join date : 22/03/2012
Age : 34
Đến từ : Giao Xứ Châu Nhai

Chúa GIÊ SU dạy !  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chúa GIÊ SU dạy !    Chúa GIÊ SU dạy !  I_icon_minitimeThu Mar 22, 2012 2:17 pm

bao la của trái tim Thầy dành cho anh em con.

Con hãy trung thành trong việc khám phá ra khuôn mặt Thầy nơi tha nhân. Thật thích thú biết bao trong việc tìm kiếm khuôn mặt của Thầy dưới những dị dạng của nhân lọai! Hãy thử đi, con sẽ thấy Thầy và con sẽ gặp được trái tim Thầy, đôi khi là trái tim đau khổ, nhưng bao giờ cũng là trái tim đầy yêu thương.

Không một ai, dù sa ngã đến mức nào đi nữa mà Thầy lại không ẩn núp trong họ - bao lâu họ còn sống trên mặt đất ; để chờ đợi, nhiều khi rất lâu, một ai đó đến nâng tảng đá lấp cửa mộ để Thầy có thể làm nó sống lại.

3.

Con hãy tập thói quen biết nhạy cảm để thấy Thầy trong mọi người sống chung quanh con, chỉ một thời gian ngắn, con sẽ gặp Thầy nơi mọi người.

Chính đức ái của con sẽ làm cho con thấy Thầy trên khuôn mặt tha nhân: cũng như qua đức ái của con mà mọi người nhận ra Thầy trên khuôn mặt con, qua ánh mắt con, qua âm thanh giọng nói của con, qua những cử chỉ bộc phát của con...

Con hãy giúp đỡ mọi người, hãy sống tốt. Thầy sẽ không khiển trách con sống quá tốt đâu. Nhưng lòng tốt cũng khôn ngăn cản con có thái độ cương quyết khi cần, vì con hành động như vậy chỉ vì yêu.

4.

Hãy sống đại lượng và có lòng trắc ẩn. Chỉ nên có hảo ‎ cũng như lời nói tốt. Hãy tránh chỉ trích vì nó chỉ phá họai, hãy tránh những rỉ tai vì nó làm mất hết tin tưởng. Đừng ngạc nhiên khi thấy người khác không hòan hảo. Nhưng hãy khiêm tốn lấy cái xà ra khỏi mắt con trước khi tìm kiếm cái rác trong con mắt anh em. Và nếu một người trong anh em xúc phạm đến con, thì con hãy coi là hạnh phúc vì có dịp để tỏ lòng nhân ái như Thầy đã nhân ái với con.

Con phải coi chừng sự lạnh lùng đến cứng nhắc, tật hay chế diễu gây tổn thương, sự dửng dưng đem lại buồn phiền. Chính Thầy; tại vườn Gethsimani, Thầy đã cần một chúc nâng đỡ và cảm thông..

Hãy khuyến khích những người sống bên con và tất cả những ai cần đến con. Con hãy lưu tâm đến công việc của họ cách tế nhị. Hãy vui mừng vì thành công của họ. Hãy chia sẽ nỗi đau khổ của họ.

5.

Con hãy luôn luôn dâng cho Thầy những họat động bác ái đang thực hiện trên thế giới, đôi khi người cho không biết và người nhận cũng chẳng hay. Nhưng Thầy ẩn mặt trong mỗi người; chính Thầy là người cho và là người nhận.

Mỗi việc con làm cho một người trong anh em con, Thầy coi như làm cho chính Thầy. Mức độ ân huệ và lầm lỗi con tha thứ cho anh em sẽ được áp dụng lại cho chính con, còn gấp trăm lần hơn nữa.

Con hãy luôn luôn hiệp vào Tình yêu của Thầy dành cho họ. Hãy yêu họ bằng chính tình yêu Thầy đã yêu thương con. Thầy đã yêu con đến chết!


6.

Hãy mở thật rộng chân trời suy tư của con. Hãy thử nhìnxem thế giới với cái nhìn của Thầy. Hãy mang trong tâm hồn con tất cả ưu tư của Thầy, và hãy mở rộng trái tim con như trái tim Thầy.

Đừng quên những người thân cận củacon, nhưng cũng hãy nghĩ đến mọi người trên thế giới, không phân biệt màu da và tiếng nói: Tất cả đều là anh em. Con hãy luôn luôn dâng họ cho Thầy để Thầy chúc lành cho họ. Con không được dửng dưng với bất cứ gì thuộc về con người. Con là công dân của vũ trụ. Kitô hữu không phải là người yêu Thầy đến quên cả thế giới, nhưng là người, vì yêu Thầy, cố gắng hết mình để phục vụ tha nhân.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Chúa làm tất cả vì lợi ích cho những người yêu mến Chúa. Xin khắc ghi vào tâm hồn chúng con lửa yêu mến Chúa, để không một cám dỗ nào có thể lay chuyển được những ước muốn Chúa đã ban cho chúng con.

Lạy Chúa, Chúa đã thông ban chính mình Chúa cho chúng con qua các Bí tích và Giáo Huấn của Chúa. Xin giúp chúng con trung thành với Chúa, để theo ‎ý Chúa chúng con biết yêu nhau mỗi ngày một hơn.

Lạy Chúa, xin cai Thánh Linh soi sáng và sưởi ấm chúng con, để qua ân sủng, Ngài đổ đầy tâm hồn chúng con một lòng mến nồng nàn. Chúng con cầu xin Chúa nhờ Đức Giêsu Kitô. Amen
CHƯƠNG I
IX. NIỀM VUI CỦA THẦY Ở TRONG CHÚNG CON
LỜI CHÚA:
• Nay Con đến cùng Cha, và Con nói thế, lúc con ở thế gian, ngỏ hầu sự vui mừng của con được trọn vẹn nơi mình chúng. (Ga 17,13)
• Anh em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng; và niềm vui của anh em, không ai lấy mất được. (Ga 16,22)
• Hãy vui mừng và hân hoan, vì phần thưởng các con lớn thật ở trên trời (Mt 5,12)
• Anh em hãy vui luôn trong Chúa! Tôi xin lặp lại: hãy vui luôn! (Phl 4,4)
• Hỡi anh em, hãy kể như niềm vui trọn hảo, khi anh em gặp trăm điều thử thách. (Gc 1,2)
• Các điều ấy Ta đã nói với các con rồi, ngỏ hầu sự vui mừng của Ta có nơi các con. (Ga 15,11)
• Các điều này chúng tôi viết ra, ngỏ hầu sự vui mừng của chúng tôi được nên trọn. (1 Ga 1,4)
• Các môn đồ mừng rỡ vì được thấy Chúa. (Ga 20,20b)
• Chúng tôi hằng vui sướng. (2 Cr 6,10b)
1.
Niềm vui đích thực chính là Thầy và Thầy không ước ao gì hơn là ban chính mình cho chúng con để chúng con được hạnh phúc.
Thầy đã nhập thể đem lại niềm vui cho con người. Lời loan báo cho các mục đồng ở Belem về sự giáng trần của Thầy là một niềm vui. Bài giảng đầu tiên của Thầy ở trên núi là lời loan báo mối phúc đích thực. Trong phòng tiệc ly, lời cuối cùng của Thầy là nói cho các môn đệ biết Thầy khao khát chia sẻ niềm vui của Thầy cho họ; chính là thành quả hy tế của Thầy. Sau Phục sinh, các tông đồ là sứ giả đi loan báo Tin Mừng và cho mình hạnh phúc vì được chịu đau khổ vì Tin Mừng.
Niềm vui là dấu chứng của những Kitô hữu tiên khởi; Tông đồ Phaolô của Thầy cũng không ngớt nhắc nhở họ: <Anh em hãy vui lên trong Chúa. Tôi xin nhắc lại rằng: Hãy vui lên!>
2.
Con đã được hoài thai và tạo dựng cho niềm vui. Từ đời đời con đã được đặt định để sống Niềm vui. Con chỉ là con trong nghĩa trọn vẹn khi con ở trong niềm vui Thầy ban.
Thầy muốn con cho đi với niềm vui. Nếu con hiểu được: Thầy yêu mến biết bao những người cho đi với nụ cười trên môi!
Không ai phủ nhận cuộc sống đầy thử thách. Nhưng nếu giữa những khó khăn, phức tạp và khổ đau, con biết duy trì niềm vui trong tâm hồn, là con đặt nơi Thầy sự tín thác lớn lao nhất, vì qua thái độ đó, con xác quyết sự tính thác trọn vẹn của con vào tình yêu Thầy, Đấng biết rõ cái gì hợp cho con hơn. Và qua lời nói, con diễn tả tốt đẹp hơn sự tham gia sống động của con vào sự khôn ngoan và ‎ ý muốn của Thầy.
3.
Thầy đã không muốn thấy các phụ nữ khóc thương Thầy trên đường núi sọ.
Nếu Thầy đã nức nở than khóc Jérusalem bị tàn phá vì tội lỗi, thì Thầy lại vui mừng khi thấy tội nhân ăn năn trở lại.
Chính thập giá của Thầy là dấu chiến thắng vẻ vang. Chính lúc Thầy được cất lên khỏi trời và đất là lúc Thầy lôi kéo mọi người đến cùng Thầy, để Thầy dâng tất cả lên Thiên Chúc Cha.
Đôi khi qua hy sinh mà niềm vui của Thầy lớn mạnh trong con. Các Thánh Tông đồ và các Thánh Tử đạo đã hân hoan vui sướng thấy mình xứng đáng chịu đau khổ vì Danh Thầy. Họ hiểu rằng nếu thông phần vào cuộc khổ nạn của Thầy để chiến thắng sự dữ, để cứu chữa hoặc gìn giữ con người khỏi vương tội ác.
4.
Niềm vui không phải là một phần thưởng mà là một trách nhiệm. Các Kitô hữu phải sống sao, để có thể công bố trước mặt mọi người là họ chiếm hữu được bí quyết lớn lao của niềm vui.
Chỉ có một nguồn gốc đích thực của sự bất hạnh: đó là tội lỗi.
Cũng chỉ có một nguồn đích thực của niềm vui: Đó chính là tình yêu Thầy.
Thầy chỉ xin một điều là cho đi nhiều, nhưng con người lại quá dễ quên rằng, đối với con tim của kẻ cho đi, niềm vui của kẻ đón nhận là sự biết ơn tốt đẹp nhất và cũng là lời kêu mời để người ta cho đi hơn nữa.
Thầy yêu hơn nữa những tâm hồn có nụ cười làm Thầy thư giãn, nó thu hút được Thầy.
5.
Con hãy xin Thầy luôn ban cho con ơn vui vẻ. Vì niềm vui không phải chuyện dễ, nó luôn luôn bị dằng con, thế nên con cần sự giúp đỡ của Thầy để giữ mãi niềm vui.
Con hãy thông hiệp vào chính niềm vui là chính Thầy. Hãy nhớ Thầy chỉ xin một điều là trao ban niềm vui cho con.
Nhất là con hãy tìm cách xây dựng hạnh phúc nhiều hơn nữa cho những người sống chung quanh con. Con sẽ nhận ra rằng, niềm vui là một trong những cái Thầy nhân lên khi người ta biết cố gắng chia sẽ nó cho nhau.
6.
Người ta nói về các môn đệ Thầy: sau Phục sinh, nguyên chuyện thấy Thầy đã làm cho họ tràn ngập niềm vui. Con hãy tập Thầy qua mọi sự và trong mọi người. Con hãy biết rằng Thầy là hồng ân vĩnh cửu, lúc nào cũng chỉ muốn làm con thêm phong phú.
Chính tạo vật, không phải là cách diễn tả chi tiết những ân huệ và sự hòan thiện của Thầy sao? Thay vì phàn nàn vì những thiếu thốn, con hãy vui mừng vì những cái con có và về tất cá những gì Thầy cầu mon cho con nhiều hơn nữa...
Vậy con hãy đến kín múc nơi Thầy niềm vui mà tâm hồn con đang cần, để từ nơi con, niềm vui đó được tràn đầy trên những người đến với con.
Con hãy ngắm nhìn nơi Thầy niềm vui chỉ biết làm thỏa mãn và không bao giờ để ai thất vọng, niềm vui làm con người triển nở mà không bao giờ để lại sự hối tiếc, niềm vui không dập tắt ước muốn, mà làm cho nó được hiện thực, niềm vui luôn trẻ mãi không già.
7.
Muôn đời Thầy vẫn là niềm vui của con. Vậy con thử nghĩ xem niềm vui đó thế nào; ngay một ‎ ý tưởng về niềm vui đó con cũng không thể có!
Mắt nhân lọai chưa hề thấy, tai chưa hề nghe, lòng trí chưa tưởng tượng được những gì Thầy dành cho những người Thầy chọn. Nhưng chính cho con mà Thầy đã sắp đặt để con chiếm hữu niềm vui khôn tả đó.
Sự hưởng thụ thanh cao nhất, trong sạch nhất, nồng thắm nhất trên đời cũng chỉ là tro bụi so với niềm vui siêu việt mà Thầy chuẩn bị cho những tín hữu của Thầy.
Ngay từ đời này, Thầy đã cho đi hơn ai khác. Nhưng đó cững chưa là gì son với lời mời của Thầy sau này: <Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, hãy vào hưởng niềm vui của chủ ngươi> (Mt 25,40)
Phần 4: Để Thầy hướng dẫn con
Lời Chúa
- Thầy là Đường (Ga 14:6).
- Ai theo Ta sẽ không phải đi trong tối tăm (Ga 8:12).
- Giavê chăn dắt tôi, tôi không thiếu gì (Tv 22:1).
- Lòng người suy tính đường nẻo mình đi, nhưng chính Giavê hướng dẫn bước chân con người (Cn 16:9).
- Xin phái ánh sáng và chân lý của Người: chúng sẽ hướng dẫn tôi, đưa tôi lên núi thánh của Người, tới đền Người ngự (Tv 42:3).

1. Cuộc lữ hành trần thế của con tương đối ngắn ngủi.
Nếu con muốn những ngày đời dành cho con đạt giá trị tối đa cho cuộc sống vĩnh cửu, con hãy để Thầy hướng dẫn con theo ý Thầy. Con sẽ không phải hối tiếc đâu.
Thầy là chính lộ - Ai theo Thầy không đi trong bóng tối.
Phần con, có thể con sẽ không hiểu ngay cách Thầy đối xử với con.
Lý luận của Chúa không luôn luôn giống lý luận loài người, nhưng nó vượt lên trên.
Những nẻo đường thiên giới không cần trùng hợp với nẻo đường trần thế, nhưng chúng lại tuyệt hảo.
Hơn ai hết, Thầy biết cái gì hợp cho con và sứ vụ của con trên trái đất.
Một ngày kia mọi sự sẽ được tỏ cho con trong ánh sáng huy hoàng. Lúc ấy, con sẽ thấy Thầy dẫn con đi trong sự khôn ngoan và tình thương của Thầy như thế nào.

2. Nếu con hiểu được giá trị đời con – giá trị mà Thầy, Thiên Chúa của con, rất quan tâm trong cuộc sống con - nhất là khi con để Thầy dùng con theo ý Thầy.
Chỉ trên trái đất con mới có thể lập công và tình nguyện thực hiện công trình cứu độ của Thầy vì lợi ích cho tâm hồn con và những người mà Thầy đã liên kết với con.
Một hành động vì bác ái dù rất nhỏ mọn cũng có giá trị đời đời. Nỗi khổ cực dù tầm thường mà ta chấp nhận và dâng hiến thì cũng thành vô giá.
Không gì vô ích trong những việc con hoàn thành dưới sự hướng dẫn của Thầy.
Không gì tầm thường trong những cái con thực hiện dưới tác động của Thầy.

3. Chỉ mình Thầy có thể cung cấp ánh sáng cần thiết cho đời con. Vì Thầy là sự sáng.
Bao lâu con còn trên mặt đất thì ánh sáng đó như giảm bớt đi để không làm con chói mắt, không làm mù mắt con.
Nhưng chính dưới tác động của ánh sáng nội tâm này mà những thực tại trần thế có được chiều kích đích thực của nó.
Chính dưới tác động của ánh sáng nội tâm đó mà trí con có thể cảm nhận được những chân lý đức tin, như đang sống với tất cả bề mặt, với hương vị của nó. Tiếc thay, đối với nhiều người những chân lý ấy thường là những dòng chữ chết!
Chính nhờ ánh sáng của Thầy, dần dần con có được cái nhìn sáng suốt về lịch sử và về thế giới.
Chính trong ánh sáng của Thầy mà những biến cố mang ý nghĩa đích thực, và những gì liên quan đến con, những vấn đề xem ra phức tạp nhất sẽ từ từ được giải quyết hết.
Nhưng để được điều đó, con phải để Thầy hành động trong con và dẫn dắt con theo ý Thầy.

4. Phải ngoan ngoãn, dễ dạy và sẵn sàng để Thầy hành động. Đừng bướng bỉnh, đừng lồng lên như ngựa bất kham.
Con đừng để mình đi theo những con đường bất chính, những lối đi sai trái. Hãy luôn đặt ý muốn con theo ý Thầy.
Cản trở lớn nhất không cho Thầy hướng dẫn con, chính là con tìm mình dù với ít nhiều ý thức.
Đừng nghĩ mình là trung tâm vũ trụ nữa. Tránh những dịp đề cao mình. Đừng tưởng mình là cứu cánh của một ai. Hãy bỏ lòng tự ái, đừng xét đoán, hãy bỏ ý riêng và óc thiên kiến.
Tóm lại, hãy bỏ quyền sở hữu chính mình. Ai muốn làm môn đệ Thầy phải từ bỏ cái tôi ích kỷ, kiêu hãnh và hưởng thụ.
Con chỉ có giá khi chính Thầy đánh giá con.
Công việc của con chỉ phong phú và trường tồn khi chính Thầy soi sáng và giúp con hành động.
Con còn ở lại trong mình quá nhiều. Con phải lưu lại trong Thầy mới sinh nhiều hoa trái. Đừng quên rằng con là một phần của Thầy. Điều quan trọng là mỗi ngày con hãy là của Thầy hơn nữa.
Vậy hãy nghĩ: con là chi thể của Thầy – nên chỉ có Thầy mới là lẽ sống và là cùng đích cho cuộc sống của con.

5. Con không đơn độc trong cuộc lữ hành... con là một phần tử trong dân của Thầy đang tiến về Vương Quốc.
Mỗi người có cách và nhịp độ, tùy theo tính tình và ân sủng. Con hãy tôn trọng cách thức riêng của mỗi người, nhưng đừng hờ hững đi qua giữa anh em.
Hãy chú ý đến những tiếng kêu cứu không nên lời của họ. Với lòng kiên nhẫn và nhiệt tình con hãy nhanh nhẹn, luôn sẵn sàng giúp đỡ họ.
Hãy nâng đỡ những đôi chân trượt bước, khuyến khích người âu lo, nâng đỡ những ai ngã quị. Hãy mang đỡ gánh nặng cho những ai mệt mỏi.
Thầy ẩn mặt nơi mỗi người, đó là cách Thầy hướng dẫn con đi, tức là Thầy xin con giúp những người con gặp gỡ, hoặc Thầy trao cho con những bạn đường trong một thời gian.

6. Đừng sợ khó khăn trong cuộc hành trình dù dưới dạng thức nào đi nữa. Những khó khăn được tạo ra để ta thắng nó, và với Thầy chúng con sẽ luôn luôn chiến thắng.
Cũng đừng sợ những chuyện bất ngờ trên đường, dù mang danh nào đi nữa: đau khổ thể lý hay tinh thần, cáo gian, phản đối, cắt nghĩa xấu tư tưởng hay thái độ của con. Thầy biết tất cả những cái đó, Thầy đã trải qua hết; môn đệ không hơn Thầy được. Đó là phần mà Thầy chờ con giúp để hoàn tất cách hữu hiệu ơn cứu độ cho anh em con.
Ngoài ra, không bao giờ con bị thử thách quá sức chịu đựng. Thầy biết đo lường gánh nặng trên đôi vai con và Thầy ở đó để gánh với con.

7. Tuy vậy, con đừng quá tin ở sức mình. Thầy không muốn con bị căng thẳng, bực tức, co rút.
Đừng tìm cách lấn vào việc quan trọng của Thầy. Đừng vội tiến bước thiếu suy nghĩ. Hãy tôn trọng cách tính toán của Thầy; hãy theo nhịp, đừng phá ngang tiết điệu Thầy dành cho con.
Khi con tự dẫn đường thì đâu phải Thầy dẫn con nữa!
Hãy khiêm tốn chấp nhận những phút nghỉ ngơi, giải trí mà Thầy sắp đặt cho con, đặc biệt khi ở bên cạnh Thầy. Những phút dừng chân bổ ích đó cần thiết cho con và giúp con duy trì việc phục vụ Thầy.
Để giúp Thầy thực hiện chương trình phổ quát của Cha trên thế giới, thì không gì hơn là sự sẵn sàng trong an bình, của một tâm hồn yêu mến và khiêm nhường.

Hãy để Thầy hướng dẫn con.
Về Đầu Trang Go down
https://anhemhailua.forumvi.com
 

Chúa GIÊ SU dạy !

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: CHIA SẺ LỜI CHÚA :: Kinh Thánh :: Cựu Ước-